các clip Lama Đạt phiên dịch bài " Nền tảng Phật giáo từ đại thừa đến Kim Cang thừa"
(10) Tổ Long Thọ nói một con người không thể tự hiện hữu, cũng không phải tự nhiên có, cũng không phải do ai hay đấng nào tạo ra mà con người do cái thức của mình nhận biết là mình có tự hữu . Đó là “nhân vô ngã” là vậy. Áp dụng vào các pháp (hiện tượng bên ngoài mà tâm thức mình nhận biết được như sông núi cây cỏ v v…) cũng vậy, khi chúng ta thấy được nguyên tắc “nhân vô ngã” rồi thì các pháp bên ngoài cũng vậy , khi nào thấy được nhân vô ngã và pháp cũng vô ngã, lúc đó chúng ta mới có thể nói chúng ta biết quán chiếu về tánh không. Nếu thấy mình là vô ngã, và chúng sinh cũng vô ngã, chúng ta mới có thể từ từ tu và đạt tới chánh giác (quả giải thoát rốt ráo). Còn nếu không thể tu đến rốt ráo, không biết về tánh không, không biết tư duy suy nghĩ quán chiếu về "nhân, pháp vô ngã" (để thấy "nhân, pháp không có tự hữu" ) thì thực sự chúng ta chỉ có quy y và có lòng tin tam bảo thôi, chúng ta rất khó có thể đạt giác ngộ và có thể gặp nguy hiểm là lọt vào thế gian pháp. Ở đây Thầy thấy có nhiều người trẻ và mới, nếu giới thiệu về giáo lý “tánh không” cũng còn sớm và rất khó hiểu tri kiến về “tánh không”. Nhưng những người tu lâu thì Thầy khuyên nên quán chiếu sâu hơn về “tánh không” để có thể tiến tu tiếp.